Thay Đổi Sau Tốt Nghiệp: Sự Mất Mát Tự Tin Đáng Lo
Sau tốt nghiệp, con bạn có thể trở nên khác lạ đến mức bạn không nhận ra. Đừng hoảng hốt, đây là chuyện bình thường thôi! Thời gian đại học là giai đoạn biến đổi lớn, và con bạn đã trải qua nhiều trải nghiệm mới mẻ. Có thể con bạn giờ đây tự tin hơn, độc lập hơn, hoặc thậm chí hơi “ngông” một chút. Đó là dấu hiệu cho thấy chúng đã trưởng thành. Sau tốt nghiệp, con bạn phải đối mặt với thực tế cuộc sống, tìm việc làm, lo toan chi tiêu. Những áp lực này có thể khiến chúng trở nên căng thẳng hoặc lo lắng hơn trước. Đừng quá bất ngờ nếu con bạn bắt đầu đặt câu hỏi về những giá trị gia đình hoặc có quan điểm khác biệt. Đây là lúc chúng tự định hình bản thân. Hãy kiên nhẫn và lắng nghe, vì đôi khi, sự thay đổi này chỉ là tạm thời. Quan trọng nhất, hãy nhớ rằng dù có thay đổi thế nào, chúng vẫn là con của bạn. — Sau tốt nghiệp, con bạn có thể trở nên khác lạ đến mức bạn không nhận ra. Đừng hoảng hốt, đây là chuyện bình thường thôi! Thời gian đại học là giai đoạn biến đổi lớn, và con bạn đã trải qua nhiều thay đổi mà có khi chính các bạn ấy cũng không nhận ra. Từ việc sống xa nhà, tự lo liệu mọi thứ, đến việc tiếp xúc với nhiều ý tưởng và con người mới, tất cả đều góp phần định hình con người mới của con bạn. Có thể bạn sẽ thấy con mình trưởng thành hơn, tự tin hơn, hoặc thậm chí là hoài nghi hơn về cuộc sống. Đừng lo lắng nếu con bạn có vẻ xa cách hay khó hiểu. Hãy kiên nhẫn và cởi mở, dành thời gian để làm quen lại với phiên bản mới của con bạn. Và hãy nhớ, dù có thay đổi thế nào, đó vẫn là con của bạn, chỉ là giờ đây các bạn ấy đã trưởng thành hơn và sẵn sàng bước vào cuộc sống người lớn mà thôi. Bất kể chúng tôi nói gì hay làm gì, nó đều tỏ ra thờ ơ và phớt lờ. Thậm chí có lúc còn tỏ thái độ bực bội khi chúng tôi can thiệp vào cuộc sống của nó. Tôi hiểu rằng con đã lớn và muốn tự lập, nhưng thái độ lạnh nhạt của nó thực sự khiến chúng tôi đau lòng. Đôi khi tôi tự hỏi liệu mình có quá can thiệp không? Hay là do cách giáo dục của chúng tôi từ trước đến nay có vấn đề? Dù sao đi nữa, tình trạng này cũng khiến không khí gia đình trở nên căng thẳng, và chúng tôi thực sự không biết phải làm sao để cải thiện mối quan hệ với con trai mình. — Chúng tôi thực sự đang rơi vào tình trạng bế tắc với Hiểu Minh. Sau khi tốt nghiệp, thằng bé như người mất phương hướng vậy. Chúng tôi đã cố gắng hết sức để giúp nó ổn định cuộc sống, từ tìm việc làm đến mai mối bạn gái, nhưng có vẻ như càng cố gắng thì nó càng phản kháng. Tôi hiểu rằng sau tốt nghiệp là giai đoạn khó khăn với nhiều bạn trẻ. Họ phải đối mặt với áp lực tìm việc, xây dựng sự nghiệp và cả chuyện tình cảm nữa. Nhưng thái độ của Hiểu Minh thực sự khiến chúng tôi lo lắng. Nó không chịu lắng nghe lời khuyên, thậm chí còn tỏ ra khó chịu mỗi khi chúng tôi cố gắng giúp đỡ. Đôi khi tôi tự hỏi liệu chúng tôi có đang can thiệp quá sâu vào cuộc sống của con không? Hay là chúng tôi nên để nó tự lập hơn? Nhưng rồi tôi lại nghĩ, làm sao chúng tôi có thể đứng nhìn con mình lạc lối được? Đây quả thực là một tình huống khó xử cho cả gia đình chúng tôi. — Sau khi Hiểu Minh tốt nghiệp, tôi và vợ thực sự rất lo lắng. Chúng tôi đã cố gắng hết sức để giúp con trai mình ổn định cuộc sống. Từ việc tìm kiếm công việc phù hợp, giới thiệu bạn gái tiềm năng, đến sắp xếp mọi thứ cho cuộc sống của nó – chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể. Nhưng có vẻ như Hiểu Minh không hề đánh giá cao những nỗ lực này của bố mẹ. Bất kể chúng tôi nói gì, làm gì, nó đều không chịu lắng nghe. Thậm chí còn tỏ ra phớt lờ hoàn toàn. Thật sự rất khó khăn khi chứng kiến con mình như vậy sau khi ra trường. Tôi hiểu rằng giai đoạn chuyển tiếp từ sinh viên sang người đi làm có thể gây áp lực. Nhưng sự thờ ơ của Hiểu Minh khiến chúng tôi cảm thấy bất lực. Chúng tôi chỉ muốn điều tốt nhất cho con, nhưng dường như nó không nhận ra điều đó. Đôi khi tôi tự hỏi liệu chúng tôi có đang can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của con không? Thật sự mà nói, tình cảnh này khiến chúng tôi rất đau lòng. Minh đã lớn rồi, đáng lẽ phải biết tự lập và lo cho bản thân chứ. Nhưng cứ mỗi lần hết tiền là lại về xin bố mẹ, cứ như vẫn còn là đứa trẻ con vậy. Chúng tôi hiểu rằng sau khi tốt nghiệp, cuộc sống có thể khó khăn. Nhưng Minh cần phải trưởng thành hơn, tìm cách tự kiếm sống chứ không thể cứ dựa dẫm vào bố mẹ mãi được. Chúng tôi đã già rồi, sức khỏe và tiền bạc cũng có hạn. Không lẽ cứ phải gánh con đến hết đời sao? Tình thương của bố mẹ là vô bờ
Thay Đổi Sau Tốt Nghiệp: Sự Mất Mát Tự Tin Đáng Lo Read More »